Cơm Bao Cấp nằm giữa con phố yên bình, không quá nhộn nhịp của TP. Đồng Hới, phố Nguyễn Sơn. Nếu ai đã một lần đặt chân đến đây, hẳn sẽ bị lôi cuốn bởi nét mộc mạc, nơi tìm về miền ký ức, hoài niệm cho những ai muốn được trải nghiệm cuộc sống những năm tháng gian khó đã qua.
Vừa bước vào quán, thực khách sẽ cảm nhận ngay được một không gian rất đặc biệt với hình ảnh của những chiếc “tem phiếu” mua thịt, mua gạo, chiếc xe đạp thống nhất cũ kỹ, đài cassette hay những chiếc phích nước in dấu thời gian… Tất cả được sắp xếp tỉ mỉ, nhằm mang đến một nơi chứa đựng đầy ắp những kỷ niệm tuổi thơ, cái thời mà dường như chúng ta chỉ được nghe kể lại qua câu chuyện của thế hệ ông bà, cha mẹ.
Không gian quán mang đậm dấu ấn thời gian, từ màu sơn và những đồ vật trang trí bên trong, đó đơn giản chỉ là trang trí sắp xếp lại căn nhà, bức tường, những bộ bàn ghế và cả cái hồn của ngày xưa… Từng cái bát, cái thìa, đôi đũa, nồi gang, bàn ghế gỗ nhỏ, đệm ghế được làm từ vỏ chăn con công, cánh cửa gỗ sờn màu, chiếc tivi huyền thoại,…giống hệt như những đồ dùng trong thời bao cấp. Những chiếc bàn ăn của quán cũng được cải tạo từ bàn máy khâu cũ, mang đến cảm giác thích thú, mới mẻ cho khách.
Khi mâm cơm bao cấp được bày ra, cả một trời ký ức của miền quê Bắc Bộ ùa về. Vẫn là cơm độn ngô, độn sắn; vẫn là bí đao, đậu phụ… song món nào cũng thơm ngon, tròn vị, đậm đà hương vị xưa cũ và mỗi món lại mang một cái tên rất đỗi thân quen: Tóp mỡ Lão Hạc rim lạc, canh bí đao chị Dậu, rau xào hợp tác xã, dưa cà, đậu phụ Bá Kiến…. Tài tình nhất chính là cách chế biến của đầu bếp bởi cứ mỗi lần nếm thử một miếng, những thực khách tóc ngả màu sương hay những cô chú cựu chiến binh đều thốt lên những tiếng “ồ”, “à” thể hiện sự hài lòng như minh chứng họ đang tìm lại được một thứ gì đó vô cùng quý giá mà thời gian khiến chúng bị chìm vào quên lãng.
Nhiều thực khách trẻ tìm đến quán cơm Bao Cấp một phần vì tò mò và muốn thưởng thức bữa cơm ngày cũ trong không gian lạ lẫm nhưng rồi chính họ đã bị “quyến rũ” bởi cái không gian thanh đạm song cùng những hương vị tròn trịa mà chẳng hàng quán sang trọng nào có được. Không ít thực khách tìm bằng được đến đây chỉ để một lần được sống lại những năm tháng đã trôi xa, để được thổn thức bên bức tường vàng đặc trưng của những ngôi nhà ngày xưa, một khoảng sân đầy nắng và gió, tiếng xào xạc của khóm trúc trước cổng…, để nhâm nhi miếng cơm cháy chấm mắm tép với dưa xào tóp mỡ… Có những cụ già chỉ đơn giản tìm đến quán là để ngắm nhìn lại những vật dụng cũ. Họ kể cho nhau nghe những câu chuyện về một thời vui có, buồn có trong nỗi xúc động. Tuy không ai có chung cảm xúc nhưng đây dường như là điểm hẹn giúp mọi thế hệ gần nhau hơn.
Chủ nhà hàng – anh Nguyễn Như Quỳnh, chia sẻ, ký ức thời bao cấp trong anh là những câu chuyện một thời khó khăn của chính gia đình anh, đó là những ngày bữa no, bữa đói, với cơm độn đầy khoai, sắn ăn cùng mớ rau được trồng trong vườn nhà. Mang trong mình hoài bão xây dựng một chút gì đó mang nét nhân văn, muốn những thế hệ đi trước được sống lại thời khắc đã trải qua và giáo dục cho thế hệ trẻ lịch sử của ông cha ta đã trải qua. Vậy nên, anh đã quyết tâm xây dựng xây dựng Cơm Bao Cấp để đưa thực khách chúng ta “đi tìm quá khứ” một thời vàng son trong ký ức, thời khốn khó mà dường như như những ai đi qua đều không thể quên.
Lương Công Thành
Không có bình luận